Thứ Hai, 20 tháng 2, 2012

Hòn đá đặt chân & người luôn thua kém

Trongsuot thân mến,
Được anh giới thiệu về con đường Trong suốt đã khá lâu, em đã nghiên cứu, thực hành và gần đây còn tham gia vào các kỳ thi do anh tổ chức xem liệu mình đã sẵn sàng và phù hợp với con đường này chưa. Thực hành giữa đời thường quả thật rất khó khăn, khi đi vào đời giúp đỡ mọi người, đặc biệt là người khác giới, đôi khi còn bị lẫn lộn giữa tình bạn và tình cảm nam nữ… Rồi khi được khen ngợi vì là một người tốt, mình lại cảm thấy mình đặc biệt hơn người khác vì có sự tu hành…
Em đã đọc bài Giúp đỡ Trong suốt của anh, nhưng vẫn thấy làm được như vậy khó quá. Anh có thể cho em thêm lời khuyên phù hợp với giai đoạn này của em không ạ?








 *
Bạn yêu quý
Nếu bạn đã quan tâm đến việc đi con đường Trong suốt
Của một người thực hành ngay giữa cuộc sống bình thường
Tôi xin chia sẻ với bạn đôi lời từ trái tim mình
Về thái độ của “hòn đá đặt chân” và “người luôn thua kém” khi đi trên con đường Trong suốt

Bạn hãy chuẩn bị tâm thái sẵn sàng làm “hòn đá đặt chân”
Khi tiếp xúc với bất kỳ người nào, nhất là người khác giới
Với Bồ đề tâm, bạn có thể thân cận và giúp đỡ họ bớt những vết thương
Như một viên đá giúp qua những bước gập ghềnh trong cuộc đời của họ
Để rồi một thời gian, sau khi được chữa lành, họ sẽ rời bỏ bạn để đến với hòn đá tiếp …

Đối với một người bình thường, điều này có thể nghe hơi chua chát phải không?
Làm một công việc chẳng được cảm ơn và chẳng giữ được cho mình kết quả
Mọi người không hề biết dưới bề mặt, bạn đang giúp họ chữa lành
Nhiều người còn không biết là bạn có liên quan đến việc họ tốt lên
Họ chỉ đơn giản cảm thấy tốt hơn, và đi bước tiếp theo trên cuộc hành trình

Những điều này có vẻ chẳng giống gì một phần thưởng phải không?
Làm điều tốt cho người khác mà họ không biết và không cảm kích
Thậm chí đôi khi để giúp một người bạn sẽ bị hiểu lầm
Khi ai đó đánh giá bạn bằng những tiêu chuẩn thông thường của họ
Liệu bạn vẫn giúp đỡ mọi người cho dù nó làm cuộc sống của mình có vẻ phức tạp hơn?

Điều này e rằng sẽ lặp đi lặp lại nhiều lần,
Nếu nó gây cho bạn một sự khó khăn
Hãy suy ngẫm về ý nghĩa của 2 từ “trong suốt”
Dù bạn có không tồn tại trong mắt người ta
Bạn sẽ cảm nhận được niềm vui đích thực
Của việc làm người khác hạnh phúc mà không mong cầu lại gì từ phía của mình

Nhưng nếu những người được bạn giúp nhận ra và khen ngợi bạn thì sao?
Hãy nhớ rằng: được ca ngợi thường nguy hiểm hơn khi bị coi khinh, đối với người tu tập
Dù bạn cố tỏ ra khiêm tốn ở bên ngoài thì cũng vẫn là vô nghĩa
Khi bên trong vẫn tự so sánh với ai đó và thấy mình có những phẩm tính cao hơn
Mỗi lần như vậy chỉ bơm thêm cho bản ngã trương phình

Một người không thể hiểu những phẩm tính của người khác
Nếu trong họ những phẩm tính như vậy chưa nảy sinh
Nên cũng đừng kỳ vọng vào việc sao ai đó không phát hiện ra điều tốt nơi bạn có
Một hành giả Trongsuot không giúp đỡ người khác để tỏ ra mình đặc biệt
Và nên thường xuyên cười vào những kỳ vọng hão huyền
Của việc giúp đỡ mà vẫn trông đợi dù một tí điều gì quay lại của mình

Nếu vẫn còn xu hướng tự tôn và so sánh trong tâm
Bạn hãy chọn một người để cạnh tranh thôi: Đức Phật :D
Khi bạn được khen ngợi đã làm được điều này hay điều khác
Thay vì nghĩ tới các phẩm tính của mình, hãy so sánh với “đối thủ cạnh tranh”
Bên cạnh việc nhận ra sự nhỏ bé của mình, sự biết ơn sẽ đến rất tự nhiên
Trước tiên là tới Đức Phật, và sau đó là tới người vừa khen ngợi bạn

Người tu giữa đời rất cần những thói quen thiện xảo
Để chuyển hóa tâm ngay trong những kinh nghiệm đời thường
Vì vậy, hãy chuẩn bị làm “người luôn thua kém” mỗi khi được tán dương
Và chuẩn bị làm “hòn đá đặt chân” khi bước vào giúp đỡ cho người khác

Nếu bạn đi đúng hướng, hoa của trí tuệ và từ bi sẽ nở
Bạn sẽ biết hạnh phúc nằm ở đâu? đích đến hay con đường
Bạn sẽ hiểu hạnh phúc đích thực liệu có cần điều kiện hay không?
Bạn sẽ thực sự thưởng thức những điều này, không phải nhờ sách vở, mà bằng kinh nghiệm
Và vì thế, bạn yêu quý, hãy dấn thân vào đời sống :)

Không có nhận xét nào: